Nỗi sợ của người Pháp sau vụ khủng bố Paris

“Tại sao nhiều người khóc thế hả mẹ?” một bé gái hỏi cha mẹ vào chiều chủ nhật, khi đi ngang qua góc phố nơi diễn ra vụ tấn công đẫm máu ở trung tâm Paris.
nguoi-phap-lo-lang-vi-con-nguoi-la-muc-tieu-khung-bo-moi

Một bé gái thắp nên tưởng niệm cho nạn nhân vụ khủng bố đẫm máu vào giữa Paris. Ảnh:AFP

“Họ đang rất buồn, con gái ạ”, người mẹ trả lời. Quanh cô là những vệt máu khô sậm lại trên vỉa hè quán cà phê Carrilon và nhà hàng Petit Cambodge, nơi 14 người thiệt mạng tối 13/11, theo AFP.

“Nhưng sao họ lại buồn” bé gái hỏi tiếp. “Bởi vì không thể trả lời được”, Benedicate Joffre, người đứng trong đám đông với cậu con trai 11 tuổi, nói. “Và cũng bởi vì, lúc này, chúng ta đang ngày càng sợ hơn”.

Joffre đến góc phố quận 10, gần kênh đào St Martin, tụ điểm đa văn hóa nhộn nhịp của Paris bởi vì cảm thấy cùng một “nỗi buồn không thể chịu nổi” mà thủ đô nước Pháp đang rơi vào.

“Vụ này khác hẳn vụ trước”, cô nói, đề cập tới vụ tấn công tòa soạn Charlie Hebdo và siêu thị hồi tháng một. “Vụ này có phạm vi rộng hơn, nhằm mục tiêu vào con người, khiến tất cả chúng ta hoảng loạn”.

“Hồi tháng một, chúng tấn công vào mục tiêu nhất định, đó là tự do báo chí. Nhưng lần này, chúng tấn công vào toàn xã hội”, Joffre nói. Khắp quảng trường Cộng hòa (Place de la Republique) – biểu tượng đoàn kết của nhân dân Pháp, tràn ngập những giọt nước mắt, những cái nhìn phẫn nộ, và cả nỗi lo sợ. Bầu không khí hoảng hốt bao trùm quảng trường sau buổi tối 13/11.

Hoa, nến, thiệp, những vật tưởng nhớ nạn nhân đặt bên ngoài quán cà phê Carillon bị giày xéo vì một vụ cảnh báo giả, trong khi đó, ở quận Marais, cũng diễn ra những cảnh tương tự khi một du khách Australia nhìn thấy một người đàn ông mang vũ khí, nhưng hóa ra là cảnh sát mặc thường phục.

E ngại cho cộng đồng Hồi giáo

Helene Lagoutte đưa con gái 4 tuổi Jeanett tới quảng trường Cộng hòa xem mọi người thắp nến và viết thông điệp để dưới chân tượng Marianne – người phụ nữ hiện thân cho tự do, bình đẳng và bác ái – những giá trị thế tục của nước Pháp.

“Tôi giải thích với con gái rằng, có người ghét nước Pháp đã đến để giết người, và điều đó là sai trái. Tôi chủ động đề cập vấn đề này với con bé, vì thể nào nó cũng sẽ bàn luận với bạn bè khi đi học”.

“Tôi cũng đã trò chuyện với cậu cả về Hồi giáo, về những điều xảy ra ở Algeria (thuộc địa cũ của Pháp), bởi vì nhiều bạn bè của cậu con trai 12 tuổi của tôi theo đạo Hồi, và tôi không muốn nó đổ lỗi cho những người bạn Hồi giáo”.

nguoi-phap-lo-lang-vi-con-nguoi-la-muc-tieu-khung-bo-moi-1

Đám đông tụ tập quanh quảng trường Cộng Hòa hai ngày sau vụ tấn công khủng bố. Ảnh:AFP

Cô nói rằng, nước Pháp đang vô cùng đau đớn bởi những vụ tấn công khủng bố vừa qua, không phải vì có nhiều người chết hơn những vụ hồi tháng một, mà bởi vì những kẻ khủng bố jihad đã nhằm mục tiêu vào “mọi người”, chứ không riêng cộng đồng người Do Thái, hay những nhà báo đã chọc tức chúng.

“Đó là lý do chúng ta phải đoàn kết lại. Tôi sẽ đề nghị cộng đồng người Hồi giáo tại Pháp và lãnh đạo cộng đồng lên tiếng, tổ chức tuần hành để chứng tỏ, đây không phải lỗi của họ. Họ phải làm như thế. Nếu không, tôi e là những việc đáng tiếc hơn sẽ xảy ra”.

Tình cờ nghe được lời Lagoutte nói, một người đàn ông Paris tên là Mehdi, 43 tuổi, làm công nhân vệ sinh, bật khóc.

“Tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ. Tôi không biết có dám nhìn vào mắt đồng nghiệp không nữa, nhưng họ nên hiểu rằng, người Hồi giáo đích thực không bao giờ làm điều này. Tôi chỉ muốn ôm họ, và nói rằng tôi cũng đang đau đớn như họ”.

Mehdi e ngại về những cuộc tấn công vào nước Pháp mà ở đó, trẻ em Hồi giáo – thế hệ nhập cư thứ ba, sinh ra và trưởng thành.

“Chúng tôi cũng là người Pháp”, ông nhấn mạnh. Ông và vợ chỉ ngủ được hơn một tiếng kể từ hôm thứ sáu.

“Tôi không thể rời mắt khỏi tivi, cảm thấy buồn rầu và tức giận. Vợ tôi nằm cạnh, nước mắt đẫm gối, nói rằng cảm thấy phát điên. Tôi chỉ còn cách đi ra khỏi nhà”.

Vụ đổ máu này chưa phải kết thúc, Meir, một người Do Thái chính thống, sống tại Auschwitz cảnh báo, đầu quay lại nhìn theo xe cảnh sát đang vang tiếng còi hụ.

“Đây chắc chắn không phải vụ cuối cùng. Chúng sẽ tiếp tục tấn công chúng ta”, Meir nói.

Benedicte Joffre cho biết, cô là cháu nội của một nhà lãnh đạo quân sự Pháp hồi Thế Chiến I, tướng Joffre – người nói rằng đấu tranh và hy sinh vì giá trị dân chủ của quốc gia là xứng đáng. “Đó là những gì tổ tiên của chúng tôi đã làm, và bây giờ, chúng tôi phải tiếp tục”.

Nhưng cô cũng e ngại về phản ứng của xã hội đối với những vụ tấn công có thể làm sâu sác thêm sự phân chia trong xã hội Pháp bởi “rất dễ đổ lỗi cho người Hồi giáo”.

“Mặc dù những vụ tấn công là hành động của chiến tranh, nhưng chúng ta phải nhận thức được rằng, đất nước không phải đang chiến tranh”, Joffre nói.

nguoi-phap-lo-lang-vi-con-nguoi-la-muc-tieu-khung-bo-moi-2

Sáng 14/11, một người cầu nguyện tại hiện trường vụ tấn công ở quán Carillon. Ảnh:Reuters

Hồng Hạnh

Leave Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <s> <strike> <strong>

clear formSubmit